Nhà Người khác chọn đi chữa lành, vì họ toàn rác trong Tâm.
Tôi chọn chữa lành nơi mình ở và từng tồn tại, vì tôi không muốn rác không có giá trị của nó.
Rác cũng có giá trị của nó, hay vì nó phủ bụi nơi không đáng, tôi đem nó về với đất, để cây xanh, hoa, và gió đem ô uế đi xa.
Và như thế Tầm Mắt Mới Đi Xa. Tâm Hồn Mới Biết Thế Nào Là An Yên.
Đừng chọn nơi không thuộc về bạn, bạn chữa lành điều gì khi mà sau đó là những hành trình mệt mỏi để trở về, và lặp lại trong vô tận cho đến khi chết. Câu trả lời thuộc về bạn, không phải của tôi.
Vì tôi chọn, chữa lành đất mẹ và tâm hồn, nơi mà tôi sẽ an yên vĩnh hằng bất tử.
Nên thiên hạ phê phán tôi là Kẻ Mộng Mơ Vĩ Đại.