Đôi ba người ở đâu đó
Lánh xa cõi ta bà
Họ đợi mùa thu đông
Gửi chuyện vào mây trời.
Có những linh hồn tạm
Nương náu chốn phàm phu
Cố gắng vẽ cuộc đời
Như một bức họa đẹp.
Đôi lời còn lưu lại
Kinh sách gối đầu nằm
Đợi mùa xuân sang hè
Tỏa sáng khắp tinh khôi.
Có những điều bất tử
Tồn tại giữ không gian
Vô tận và bất hữu
Nấc thang gọi bình yên.