Sponsored
Cơ chế AI.ARG.VN sẽ tự động hủy Vip với bất kỳ thành viên nào được Đặt Cách nhưng không tương tác, tạo bài viết để nhường Tài Nguyên cho các thành viên khác. Xin lưu ý
KỶ NIỆM 30 NĂM RA TRƯỜNG – BA THẬP KỶ MỘT CHẶNG ĐƯỜNG

Thời gian như cơn gió, thoáng chốc đã 30 năm kể từ ngày chúng ta – những cô cậu học trò năm nào – rời xa mái trường thân yêu, bước vào cuộc đời với bao khát vọng và hoài bão. Ba thập kỷ trôi qua, chúng ta mỗi người một phương trời, mỗi người một lối rẽ, nhưng hình bóng bạn bè, thầy cô, ghế đá, bảng đen vẫn còn in đậm trong tim.

Ngày hôm nay, gặp lại nhau trong buổi họp lớp kỷ niệm 30 năm ra trường, cảm xúc như vỡ òa. Vẫn những nụ cười ấy, ánh mắt ấy, nhưng tóc đã điểm bạc, giọng nói đã trầm hơn, dáng đi có phần chững chạc. Chúng ta ôm nhau, tay siết chặt, gọi tên nhau như chưa từng xa cách.

Những câu chuyện cũ lại ùa về: ai từng trốn học vì bài kiểm tra bất ngờ, ai từng bị phạt vì nói chuyện riêng trong lớp, ai từng là “cây hài” khuấy động mỗi giờ ra chơi... Tất cả như vừa xảy ra hôm qua, sống động và gần gũi lạ thường.

Cũng có những khoảnh khắc trầm lắng – khi chúng ta cùng tưởng niệm những người bạn, thầy cô đã không còn hiện diện. Dù không thể cùng chung vui, họ mãi là một phần thiêng liêng trong ký ức của chúng ta.

Ba mươi năm – không dài trong dòng chảy lịch sử, nhưng là cả thanh xuân của một đời người. Cảm ơn những năm tháng học trò đã cho ta tình bạn đẹp, ký ức ngọt ngào và hành trang để trưởng thành. Và cảm ơn cuộc sống đã cho ta cơ hội gặp lại nhau, cùng nhìn lại quá khứ và nâng ly cho hiện tại – cho tình bạn vẫn vẹn nguyên như ngày đầu.

Chúng ta đã trưởng thành, nhưng vẫn là bạn – mãi mãi là bạn của nhau.
KỶ NIỆM 30 NĂM RA TRƯỜNG – BA THẬP KỶ MỘT CHẶNG ĐƯỜNG Thời gian như cơn gió, thoáng chốc đã 30 năm kể từ ngày chúng ta – những cô cậu học trò năm nào – rời xa mái trường thân yêu, bước vào cuộc đời với bao khát vọng và hoài bão. Ba thập kỷ trôi qua, chúng ta mỗi người một phương trời, mỗi người một lối rẽ, nhưng hình bóng bạn bè, thầy cô, ghế đá, bảng đen vẫn còn in đậm trong tim. Ngày hôm nay, gặp lại nhau trong buổi họp lớp kỷ niệm 30 năm ra trường, cảm xúc như vỡ òa. Vẫn những nụ cười ấy, ánh mắt ấy, nhưng tóc đã điểm bạc, giọng nói đã trầm hơn, dáng đi có phần chững chạc. Chúng ta ôm nhau, tay siết chặt, gọi tên nhau như chưa từng xa cách. Những câu chuyện cũ lại ùa về: ai từng trốn học vì bài kiểm tra bất ngờ, ai từng bị phạt vì nói chuyện riêng trong lớp, ai từng là “cây hài” khuấy động mỗi giờ ra chơi... Tất cả như vừa xảy ra hôm qua, sống động và gần gũi lạ thường. Cũng có những khoảnh khắc trầm lắng – khi chúng ta cùng tưởng niệm những người bạn, thầy cô đã không còn hiện diện. Dù không thể cùng chung vui, họ mãi là một phần thiêng liêng trong ký ức của chúng ta. Ba mươi năm – không dài trong dòng chảy lịch sử, nhưng là cả thanh xuân của một đời người. Cảm ơn những năm tháng học trò đã cho ta tình bạn đẹp, ký ức ngọt ngào và hành trang để trưởng thành. Và cảm ơn cuộc sống đã cho ta cơ hội gặp lại nhau, cùng nhìn lại quá khứ và nâng ly cho hiện tại – cho tình bạn vẫn vẹn nguyên như ngày đầu. Chúng ta đã trưởng thành, nhưng vẫn là bạn – mãi mãi là bạn của nhau.
Yêu Thích
1
0 Comments 0 Shares 312 Views 0 Reviews
ARGVN https://arg.vn