Posts
Người dùng
Các trang
Tập đoàn
Blog
Phố Mua Bán
Sự Kiện
Trò chơi
Diễn Đàn
Phim
Việc làm
Kinh phí
Nhân Diện Nhàn Tâm
Thiên hạ rộng nhưng không chốn dung thân
Sinh nhầm thời cười nói với vũ vân,
Ta tạm trọ ngày tháng dài phàm nhân
Chẳng biết khi con đường nào thiên cân.
Nắm chặt lấy lương tâm không đổi thay
Giữ thiện niệm nhìn nắng tàn mưa bay
Ngắm trời xanh chiều tà và hôm nay
Gió qua thềm mái hiên và hàng cây.
Buông bỏ đi những ngày đã không may
Nhẹ lòng mình nhẹ cả những đắng cay,
Người ôm lấy những đau thương trả vay
Trĩu nặng lòng ngày nhắm mắt xuôi tay.
Lời bần đạo đi dạo khắp đó đây
Nắm tháng năm lưu giữ những điều hay
Lời bần đạo ngàn kiếp từng phút giây
Bỏ dứt dây tìm chốn lắng hồn say...
St: Hoàng Đế Ve Chai
Trong: Thiền Sư Cũng Biết Ưu Tư.
Trời nổi gió giông giữa mùa hạ
Mưa phủ chạy quay những tàn tạ
Thành phố nào im sống vật vạ
Buồn cho quá khứ ngày đã qua.
Nỗi lòng chiến sĩ đã tàn mộng
Bại trận nên là trời đất rộng
Nhưng có bao giờ thấy gió lộng
Thổi hết can qua đón thời không.
Có kẻ chiến đấu trong vô vọng
Ảo tưởng quá độ chốn đại đồng
Trị vì chúng sinh như súc sinh
Cúi xuống quỳ bái dâng lễ lên...
Bên kia ... là nhà
Bên đây... cũng là quê hương
Tố cha tố mẹ tố anh em
Tố luôn tắt đèn "hồng vệ binh"*.
* nỗi ám ảnh lớn của thế giới văn minh, đấu tố tất cả những ai không chung tư tưởng với chúng.